vi_tw/bible/other/prince.md

1.6 KiB

Hoàng tử, công chúa

“Hoàng tử” là con trai của vua. Từ này cũng được dùng theo nghĩa bóng chỉ về những người đứng đầu. “Công chúa” là con gái của vua.

  • Từ “hoàng tử” thường được dùng chung để chỉ về người đứng đầu, người cai trị hoặc những người quyền lực khác.
  • Vì Áp-ra-ham rất thịnh vượng và có tầm ảnh hưởng nên ông được dân Hê-tít gọi là chúa khi sống giữa họ.
  • Chúa Giê-xu đươc gọi là “chúa của hoà bình” hay “chúa của sự sống”.
  • Trong Công vụ 2:36, Chúa Giê-xu được gọi là “Chúa và Đấng Christ” và trong Công vụ 5:31 Ngài được gọi là “Vua và Cứu Chúa” cho thấy ý nghĩa song song của từ “Chúa” và “Vua”.
  • Ở sách Đa-ni-ên, từ này được dùng trong cụm từ “vua nước Phe-rơ-sơ” và “vua của Hy Lạp“ chỉ về những ác linh có quyền hành và thế lực trên những khu vực đó.
  • Trong sách Đa-ni-ên này, thiên sứ trưởng Mi-ca-ên cũng được gọi là vua.
  • Đôi khi Kinh Thánh gọi Sa-tan là “vua của thế gian này”. Gợi ý dịch:
  • Tuỳ vào ngữ cảnh, những cách dịch từ này có thể bao gồm “con trai của vua”, “người cai trị”, “người lãnh đạo”, “thủ lĩnh” hoặc “đội trưởng”.
  • Khi chỉ về các thiên sứ hoặc ác linh thì từ này có thể được dịch là “linh cai trị”, “thiên sứ”, “ác linh cai trị” hoặc “chúa linh quyền lực” tuỳ vào ngữ cảnh.